Thứ Hai, 5 tháng 5, 2008

Chỉ được cái láu cá

Chuyện xảy ra quãng năm 1977 trên Đại học Quân sự. Vì hay đá bóng đá bánh với các thầy nên cánh học viên gần gũi và gọi thầy Giao, thầy Ngân là “anh” xưng “em”. Có một lần hắn lo lắng tâm sự với thầy Ngân về mấy môn học còn nợ, thầy đã bày mưu: “Riêng với môn Chi tiết máy, hôm nào, thầy H. sắp đi thăm người yêu ở dưới Phúc Yên thì tao sẽ báo mày lên xin thi lại. Thấy trò quyết tâm như thế, bị “vào thế” nó sẽ phải cho mày thi. Khi đó sẽ qua dễ hơn”.

Nhưng chẳng chờ đến khi thầy Ngân “phím” (nói theo giọng HN bây giờ), ngay sáng chủ nhật tuần ấy, hắn liều mạng lên Khoa rõ sớm. Sân vắng bóng người vì đa số các thầy đi tranh thủ. Từ xa thấy thầy đang buộc ba-lô vào sau poóc-ba-ga. Hắn nhanh nhẩu:

- Chào thầy ạ! Thầy… cho em thi lại môn còn nợ ạ!

- Thi lại ư? Tớ đang bận… sắp đi xa.

- Dạ, em biết, nhưng…

- Không có ai trông thi hôm nay.

- Thưa thầy, bận thì thầy cứ đi. Còn em, thầy cứ giao đề thi rồi cho em ngồi ở đây làm bài. Em đã ôn lại có thể trả bài và em sẽ chờ cho tới khi thầy về.

- Phiền quá. Ừ, thì… thôi được. Hôm nọ thầy Ngân cũng nói qua chuyện này… Đề đây. Tớ tin cậu. Cứ ngồi làm bài và chờ tớ về! Nước trong bi-đông, khát thì lấy mà uống.

Hắn “dạ” rồi giở giấy bút ra, ngồi nghiêm như một pho tượng. Thầy yên tâm lên xe, cho trôi dốc ra cổng Bảo Sơn. Thấy bóng thầy vừa khuất, hắn lẳng lặng khép cửa rồi biến. (Cũng phải nói ngày đó an ninh khá lắm, không sợ bị “đột vòm”!). Nghe nói hôm nay ngòai thị xã vui lắm, có đội Công an HN và Thể công về đá.

Chiều 4g, hắn quay lại, mở cửa phòng thầy rồi nghiêm chỉnh chép bài thi. Sáng nay, khi quay về lớp, hắn đã nhờ thằng bạn cán sự giải cả bài thi. Loáng cái đâu đã vào đấy. Đầu giờ chiều, hắn còn tạt ra thị xã xem được trận bóng.

Gần 6g mới thấy thầy dắt xe ngược dốc. Tới nơi chưa kịp lau mồ hôi, thấy chú học trò vẫn ngoan ngõan ngồi ở bàn thì khen: “Được!”. Tiện tay cầm bài thi thấy đã viết kín trang, đọc lướt thấy đủ nội dung thì thầy cầm bút cho điểm rồi kí tên vào góc:

- Thi lại nên chỉ cho điểm 3. Thôi, cậu về!

Vậy là thóat được một môn. Hắn mừng rú chạy về và thầm cảm ơn “chiêu độc” của thầy Ngân. Nhưng lại lo vì còn mấy môn nữa chưa có "cách giải", vì có phải thầy nào cũng chưa vợ như thầy H.? Thôi thì tùy cơ ứng biến…

Không có nhận xét nào: